Thứ Ba, 19 tháng 2, 2013

Giá như ông Phước đừng xin lỗi!

Sáng nay vừa vào cơ quan, lướt mắt qua vài tờ báo trên mạng, tôi rất vui khi đọc được tin ông Hoàng Hữu Phước có lời xin lỗi ông Dương Trung Quốc, ở đây: http://vietnamnet.vn/vn/chinh-tri/109444/db-hoang-huu-phuoc-xin-loi-db-duong-trung-quoc.html

Vui, vì như thế có nghĩa là ông Phước đã biết lắng nghe ý kiến của người dân (tức chính là những người mà ông đang đại diện cho họ). Và càng vui hơn là vì thế có nghĩa ông đã biết phục thiện, vì một người phục thiện bao giờ cũng là người đáng quý, chứ không phải là người không bao giờ mắc sai lầm, bởi ai mà chẳng có lúc sai lầm (mặc dù cũng phải nói thêm một chút, đó là qua trang blog của ông Phước tôi thấy ông đã có quá nhiều sai lầm trong một thời gian quá dài!)

Tối nay đi làm về, cơm nước xong xuôi rồi tôi mới có thời gian đọc kỹ mẩu tin nói trên, và ... quả thật là rất thất vọng. Lý do cho sự thất vọng của tôi:

1. Ông Phước nói: ông viết về ông DTQ chẳng qua cũng là nối tiếp một công việc ông làm thường xuyên mà theo ông là , xin trích nguyên văn: "như cuốn nhật ký, giống như để thùng nước đá do mình pha chế ngoài đường có đậy nắp, ai đi ngang khát nước dừng lại uống một chút". 

Rồi lại còn "từ suy nghĩ đó tôi viết một bài hết sức vô tư, đăng trên trang mạng quen thuộc, không ngờ lại bị phản ứng như vậy" nữa chứ.

Quả thật tôi rất băn khoăn khi ông Phước cho rằng việc ông phát biểu trên blog như vậy cũng tương tự như để thùng nước đá ngoài đường cho mọi người uống khi khát, một việc làm do tốt bụng và đáng trân trọng (và vì thế, ông đã khá ngạc nhiên khi bị phản ứng). Chẳng lẽ nghe những lời phỉ báng cả tôn giáo và các bậc tu hành, miệt thị những con người vì lý do này hay khác phải làm nghề bán thân nuôi miệng (tất nhiên không ai muốn, nhưng nó vẫn tồn tại khắp đông tây kim cổ), và xúc phạm nặng nề một người đồng nhiệm như ông Phước đã làm mà lại là một điều có ích cho mọi người ư?

Nhưng chắc chắn đó là ý của ông Phước, vì đó cũng là điều ông đã khẳng định trong phần mở đầu bài viết đầy tai tiếng của mình. Trong bài ấy, ông viết đại ý là muốn làm cho mọi người biết cái hay (chắc là của ông) mà làm theo, và biết cái dở (chắc chắn là của ông Quốc) mà tránh! Quả thật ý tứ của ông chỗ này tôi không thể hiểu được, nếu loại trừ khả năng là ông có vấn đề về tâm thần như có một số người đã nghi ngờ từ lâu.

Ngoài ra, tôi không hiểu người khác cảm nhận như thế nào, nhưng với tôi, việc ông viết bài "hết sức vô tư" về ông DTQ thì cũng chẳng khác gì  một đứa trẻ con có thói quen nói năng thô lỗ, vô lễ, nên bạ đâu cũng văng ra những lời lẽ khiếm nhã, dù đó chỉ là một thói quen mà đứa bé ấy và những người quen của cô ta/cậu ta coi là bình thường. Tôi nghĩ, ngay cả với một đứa bé thì nó cũng chỉ có thể nói năng tục tĩu trong nhà hoặc với một nhóm bạn nhỏ rất thân thiết nào đó. Chứ khi ra những nơi công cộng - đi học, thậm chí chỉ cần đi ra chợ mua bán - mà nói năng như vậy thì thế nào cũng bị bắt lỗi.  Và chắc chắn là phải xin lỗi đàng hoàng, chứ không thế nói theo kiểu "không ngờ chỉ chửi tục theo thói quen thường ngày mà cũng bị bắt bẻ" như thế được, vì sẽ bị xem là hỗn, thiếu tôn trọng người khác, thậm chí có thể bị xem là vô học (ngôn ngữ bình dân sẽ gọi là "mất dạy").

2. Ông Phước nói, trích nguyên văn từ bài báo, như sau:

"Sáng 18/2, thường trực đoàn ĐBQH TP.HCM cũng có gặp tôi tìm hiểu xem vì sao mình viết cái đó, có những bức xúc gì. Tôi cũng đã trả lời thẳng thắn như vừa trình bày với các bạn. Đó là với những cái thói quen viết một cách rất là trực ngôn."

Ông đã nhấn mạnh đến 2 lần về việc ông phát biểu về ông Quốc như vậy chỉ là do tính ông nói thẳng (= trực ngôn, thẳng thắn) mà thôi. Như vậy, rõ ràng là ông vẫn tin những điều ông làm là đúng?

Mà quả nhiên là thế. Ở đoạn bên dưới của bài báo, ông nói (trích nguyên văn):

"Tôi suy nghĩ blog là một nhật ký mở, mình nói trong lúc nhà nước đang có quá nhiều cái để đương đầu, vậy mà ông Dương Trung Quốc liên tục nói về mại dâm, biểu tình, văn hóa từ chức… hãy để tập trung vào cái lớn."

Tôi không hiểu ông Phước nghĩ rằng nên nói về cái gì thì mới phù hợp trong tình hình này, nhưng theo tôi nói về luật biểu tình và văn hóa từ chức là hoàn toàn đúng nguyện vọng của nhiều người dân mà cả hai ông đều đang đại diện đấy ạ. Hay ít ra, những điều ông Quốc nói về biểu tình và về văn hóa từ chức phản ánh đúng nguyện vọng của tôi, một cử tri.

Ngoài ra, dù tôi không quan tâm đến mại dâm nhiều lắm, nhưng tôi cũng cho rằng mại dâm cần phải được quản lý công khai, chứ không nên cấm trên giấy nhưng vẫn tồn tại trên thực tế như hiện nay. Khi đả phá chuyện công khai quản lý mại dâm, ông có nhắc đến người Công giáo (ở Đồng Nai, nơi ông Quốc là đại biểu). Vậy với tư cách là một cử tri ở TP HCM, tôi cũng xin đề cập đến một chuyện khác vốn là cấm kỵ với người Công giáo, nhưng đang được nhà nước quản lý công khai vì những lợi ích lớn hơn cho xã hội, đó là chuyện phá thai. Tuy là người Công giáo và bản thân không ủng hộ việc phá thai, tôi vẫn cho rằng việc nhà nước làm liên quan đến phá thai là không sai trên quan điểm quản lý xã hội, vì nếu cấm phá thai thì sẽ có phá thai lén lút, và sự nguy hại của việc này là không tả xiết.

Như vậy, rõ ràng những điều ông Quốc nói là phản ánh nguyện vọng của (một bộ phận) dân chúng, ví dụ như tôi. Trong khi đó, những điều ông nói thì tôi chưa thấy có cái gì phản ánh nguyện vọng của tôi cả. Vậy tại sao ông Quốc lại sai (sai trầm trọng nữa chứ, mà theo từ Hán Việt mà ông có vẻ rất giỏi là "đại ngu") còn ông mới là đúng và vì thế có quyền "trực ngôn"? Thực sự tôi không hiểu logic này ông Phước ạ.

3. Tôi không chỉ thất vọng, mà còn rất bất bình, khi đọc đoạn sau đây của ông Phước (theo tờ báo đã ghi lại):

"Trong tình hình đất nước hiện nay, những kẻ xấu, các thế lực không thân thiện đang nhìn vào đất nước thì cái chuyện mình có trực ngôn, mình nêu lên, cũng như là cung cấp cho họ một cơ hội bằng vàng để họ có thể xúc xiểm QH, đại biểu QH Việt Nam. Rồi họ suy diễn tư cách của đại biểu như thế nào, môi trường QH như thế nào mà các đại biểu lại có những bức xúc không dám tranh luận ở trong nghị trường mà viết blog như thế.

Như vậy là mình tạo thời cơ cho những kẻ không có thiện cảm với Nhà nước mình. Họ có cái cớ tấn công cá nhân mình, tấn công tập thể mình đang sinh hoạt"

Tôi không rõ mình có hiểu đúng ý của ông hay không, nhưng dường như ông cho rằng những người phản đối bài viết của ông đều là kẻ xấu, là thế lực không thân thiện, những người chỉ chăm chăm nhìn vào những sơ hở của ông với tư cách là một đại biểu QH để xúc xiểm, tấn công QH? Ông là đại biểu của dân mà khi nghe dân phản ánh thì ngay lập tức nghĩ ngay rằng đó là sự xúc xiểm và tấn công đối với ông và tập thể của ông (tức là QH), thì theo ông liệu có ai dám đến phản ánh gì với ông nữa không?

Riêng tôi thì tôi nghĩ, việc người dân có ý kiến về cách ứng xử của ông, một đại biểu quốc hội, có liên quan đến ông Quốc, một đại biểu quốc hội khác, là những dấu hiệu cho thấy hoạt động của QH đã có ít nhiều được người dân quan tâm, và là một bằng chứng tốt mà nhà nước ta đang rất cần để chứng minh với thế giới về những tiến bộ về mặt dân chủ của đất nước chúng ta. Và tôi tưởng một người có ít nhiều hiểu biết và ảnh hưởng của nền học vấn phương tây của ông phải nhận ra điều này rõ hơn ai hết chứ? Ông có nghĩ rằng chính vì những cái "mác" khá to của ông (giỏi ngoại ngữ, nhiều kinh nghiệm làm việc với nước ngoài, đại diện cho doanh nghiệp, là người tự ứng cử và hình như chưa phải là Đảng viên) nên mới có những người bỏ phiếu cho ông hay không? Nay ông phát biểu như thế này, liệu ông có đang phản bội họ hay không?

 4. Cuối cùng, tôi vô cùng thất vọng và thấy không còn có gì để vớt vát cho ông khi ở cuối bài viết phóng viên đã hỏi ông xem ông có lời gì với cử tri hay không, thì ông chỉ nói (trích dẫn theo bài báo):

"Tôi tin những điều giãi bày hôm nay, cử tri đọc sẽ hiểu thêm về tôi trước khi tôi có dịp tiếp cận để nói chuyện với cử tri. Thông qua báo VietNamNet, cử tri sẽ hiểu về tôi."

Tôi không rõ bài báo có cắt bỏ hoặc sửa lại lời nào của ông không, nhưng nếu ông nói đúng như bài báo viết thì thưa ông Phước, cái mà tôi (và nhiều cử tri khác) mong chờ là không chỉ là lời xin lỗi của ông dành cho ông Quốc (là người thực ra đã không bắt lỗi ông, như các phát biểu công khai của ông Quốc cho thấy). Mà trước hết và quan trọng hơn hết là lời xin lỗi các cử tri, những người đã tín nhiệm ông, hoặc những người có thể đã không bỏ phiếu cho ông (như tôi) nhưng ông vẫn là đại diện cho họ. Có như thế thì ông mới xứng đáng với tư cách đại biểu của dân.

Thế nhưng, sau khi đã đọc đi đọc lại cả bài viết, tôi chỉ thấy ông (1) biện hộ cho chính mình, tiếp tục với những lời lẽ hay ho (như trực ngôn, thẳng thắn, vô tư ...); (2) xin lỗi QH với tư cách là "cái tập thể mà mình sinh hoạt" chứ không phải với tư cách một tổ chức đại diện cho dân, (3) xin lỗi ông Quốc với tư cách là những người sinh hoạt trong cùng tập thể (tức QH) với nhau mà lại đi nói ra ngoài thì sai phương pháp tranh luận, chứ tuyệt nhiên không có lời xin lỗi nào dành cho người dân cả. Chỉ có 2 chỗ ông nhắc đến cử tri (trực tiếp hay gián tiếp) thì những chỗ ấy tôi lại chỉ thấy ông hoặc cho họ là phần tử xấu, không thân thiện, tìm mọi cơ hội tấn công cá nhân ông và QH (xin xem lại phần đánh số 3 ở trên), hoặc cho là cử tri đã hiểu sai về ông nên ông cần phải giãi bày cho họ hiểu thêm.

Tôi không hiểu mọi người khác thì sao, nhưng quả thật qua những tóm tắt của tôi ở đoạn trên thì tôi nghĩ mình cũng đã hiểu ông khá rõ rồi: trong suy nghĩ của ông chỉ có chính bản thân ông hoặc tập thể của ông (là QH), chứ hoàn toàn không có bất cứ một chỗ nào dành cho người dân cả. Vâng ông Phước ạ, tôi càng đọc bài xin lỗi của ông thì tôi càng bất bình và càng buồn hơn bao giờ hết, vì cảm thấy hình như mình đã bị lừa và bị phản bội quá nặng nề.

Nếu ông không xin lỗi, thì tôi còn có thể bỏ qua những lời lẽ kỳ dị của ông trên blog vì nghĩ rằng ông hơi bị bất thường về tâm lý (tâm thần). Còn nay ông đã xin lỗi thì tôi bỗng nhận ra rằng không kể đến sức khỏe tâm thần của ông (là điều có thể cần phải xem lại như ai đó đã nói ở đây: http://quechoa.vn/2013/02/19/quoc-hoi-can-khan-cap-xem-xet-suc-khoe-tam-than-cua-dai-bieu-hoang-huu-phuoc-2/), rõ ràng ông rất xem thường người dân, thậm chí xem họ như là kẻ xấu, là thế lực thù địch, còn nếu không thì cũng chỉ là những kẻ ít học, trình độ thấp kém, dễ bị lợi dụng, xúi giục, hoặc ít nhất là thiếu hiểu biết nên đã không hiểu đúng về ông, một người giỏi giang, tốt bụng, và thẳng tính!

Ông Phước ơi, lời xin lỗi đó ông đã nói ra rồi. Nhưng quả thật, giá mà ông đừng xin lỗi, còn hơn! Vì ông có nghĩ rằng xin lỗi như vậy, thì cũng chẳng khác gì ông lại tiếp tục miệt thị cử tri thêm nữa, hay không?
----------
Các bạn có thể đọc thêm bài viết cách đây vài ngày của tôi về bài viết tai tiếng của ông nghị Phước ở đây: http://bloganhvu.blogspot.com/2013/02/au-xuan-oc-bai-viet-cua-ong-nghi-phuoc.html.

9 nhận xét:

  1. Bài viết quá hay, cám ơn chị Phương Anh. Bài chị viết về ông HHP bữa trước tôi không tìm thấy. Ông Phước cần đươc tiếp tục "trực ngôn" để cử tri sâng mắt và căng tai ra nuốt từng lời của ông nghị "HIV Giai đoạn cuối này"

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cám ơn bạn. Bạn nhắc đến bài cũ, có phải là bài này không? http://bloganhvu.blogspot.com/2013/02/au-xuan-oc-bai-viet-cua-ong-nghi-phuoc.html

      Xóa
  2. Mình đề xuất nên thành lập Hội những người Điên, và cho Nghị (GẬT) Phước là Hội Trưởng

    Trả lờiXóa
  3. Bài viết rất hay!!! Riêng tôi, tôi nghĩ đối với ông Phước này chỉ có nắm đấm mới làm ông ta hiểu rằng cử tri không ưa cái bản mặt của ông ta nữa. Thật là đồ khùng nặng!

    Trả lờiXóa
  4. Cũng may Ông Phước mới trực ngôn chứ Ông ấy trực đít nữa thì QH còn khổ nữa!!!!! Hihi

    Trả lờiXóa
  5. Bài viết hay quá và xác dáng. Tôi đề nghị cử tri nơi đã bầu ông phước(tối không muốn viết hao tên ông vì ông không xúng đáng) hãy đề nghị Quốc hội bãi miễn ông ta để ông đừng nói dân trí Việt nam(cư tri) thấp như ông từng phát biểu

    Trả lờiXóa
  6. Tôi đọc bài cua Anh Vũ bên CHim Báo Bão. Nên nhảy qua đây. Bài viết hay , súc tích. Mà nhìn cha nội Phước này đã thấy khó ưa, trông mặt mà bắt hình dong , hay là tôi bị ám thị khi đọc những tin dồn dập về nghị Phước này ...nên có ác cảm, cũng không biết nữa ?! Nhưng đề nghị ai đó biết địa chỉ e-mail của nghị Phước "nhà ta" thì gửi cho nghị ta cái link này. Để lão ta đọc mà ngẫm nghĩ thêm.

    Trả lờiXóa
  7. Scandal Nghị Phước làm tôi liên tưởng đến một chủ đề mà tôi suy nghĩ từ lâu: "Thế hệ con cái của những người Bắc di cư năm 1954(sinh từ 1950-1960) hiện vẫn còn sống ở VN: Thất bại và thành đạt". Tôi cho rằng nếu có một nghiên cứu như vậy, chắc chắn Hoàng Hữu Phước sẽ là một ví dụ sinh động hay là chứng cứ quan trọng cho các lập luận trong nghiên cứu.
    Hôm nay tôi lại đọc được bài viết này, chả biết thật như bịa hay bịa như thật, nhưng thấy thú vị vô cùng và càng nhớ lại đề tài mình từng ấp ủ.
    .....
    Má tui quý Phước như con, ngày bé Phước ngoài giờ đi học thì thường có mặt ở nhà tui nửa ngày. Lắm lúc cũng ăn ngủ ở nhà tui vậy, mãi thành quen. Thằng Phước là dân Bắc di cư, lúc nhỏ bọn bạn thường gọi trêu nó là Phước "pake" nghĩa là Phước Bắc kỳ. Lúc bé Phước trắng trẻo, nhưng ốm o và xinh trai lắm, người trong xóm gọi nó là công tử bột. Đi học Phước thường học đứng đầu lớp, được cô giáo yêu. Còn nhớ khi bé, lúc ông già tui còn sống ông già xem tướng bảo thằng này khi lớn ngoai 50 sẽ nổi tiếng lắm.
    .....

    http://www.webtretho.com/forum/f26/db-phuoc-phan-tran-ve-su-a-khac-nguoia-1557724/index5.html

    Trả lờiXóa
  8. Chị Anh nhận xét về ông Phước: vô học (bình dân gọi mất dạy). Từ Hán việt "vô học" thì quá nhẹ, còn "mất dạy" thì nghe vẻ nặng hơn nhưng vẫn cứ là '"vô học". Khen chị nữ nhân dịu dàng, có đủ kiên nhẫn để nhân xét kỹ càng về Phước... tôi thì không thể gõ được phím nào .

    Trả lờiXóa

Đây là blog cá nhân, mong các bạn chỉ đưa những nhận xét ôn hoà, không cực đoan, không kích động hận thù, và tôn trọng sự khác biệt, để không gây rắc rối, bất lợi cho chủ blog.