Thứ Sáu, 2 tháng 2, 2024

Ngọc Trinh và tư cách trước tòa

"Khôn ngoan đến cửa quan mới biết"

Đó là câu nói rất thâm thúy của ông bà ta, ngày xưa.

Còn ngày nay thì sao? Xin đọc bình luận trên fb của tôi về sự kiện NT vốn nổi đình đám trên MXH trong thời gian qua.

--------

Tôi chưa bao giờ quan tâm, càng không thể nói là thích, Ngọc Trinh. Cho đến khi cô ấy ra tòa.

Vâng, kỳ lạ nhưng quả thật là thế. Khi ra tòa, cô ấy - có thể không cố tình - có lẽ đã bộc lộ những gì tốt đẹp nhất của cô ấy.

Cô để mặt mộc không trang điểm như thường thấy, ăn mặc vô cùng giản dị: áo sơ mi trắng quân tây đen, dép da xỏ chân đế thấp, tóc ngang vai. Hơi gầy, có chút tiều tụy như người ta vẫn nói - cô đã bị tạm giam gần 4 tháng.

Nhìn cô trong hình ảnh bị công an nắm cánh tay áp giải ra tòa, người ta không thể không ngay lập tức liên tưởng đến hình ảnh một vài người phụ nữ VN khác trong các bộ phim cách mạng. Nhất là hình ảnh chị Sáu, dù chị Sáu lúc ấy mới 16 tuổi còn NT thì đã gấp đôi số tuổi ấy rồi.

Và những lời cuối của cô ấy cũng rất ... được: chân thành và khiêm tốn nhưng không quỵ lụy, khúm núm. Không vật vã kêu oan, không năn nỉ, không khóc lóc, không lạy lục xin xỏ. Khẳng khái nhận mình đã làm sai, dũng cảm xin lỗi những người vì mình mà liên lụy. Được lắm Trinh à.

Và điều quan trọng nhất là ngay cả trong tình trạng đáng thương, đáng buồn như vậy, cô ấy vẫn rất xinh. Một nhan sắc trời cho, không thể nào nói khác được.

Tôi bỗng lẩn thẩn nghĩ, ở VN chưa từng có - và hẳn sẽ chẳng bao giờ có ai nghĩ đến - danh hiệu "người mẫu nhân dân". Vì hình như cụm từ này tự nó đã chứa mâu thuẫn - một nghịch ngữ.

Nhưng nếu có bao giờ cần danh hiệu này, thì có lẽ không ai xứng đáng hơn NT. Chứ gì nữa. Cô ấy là người mẫu (rất xứng đáng), và qua việc này cô ấy đã chia sẻ với mọi người dân Việt cái trải nghiệm sâu sắc nhất về nền công lý của nước CHXHCN Việt Nam.

PS: Chỉ là suy nghĩ lẩn thẩn của một bà già gấp đôi tuổi NT, tức là gấp 4 lần chị Sáu. Ai thấy ngứa tai, ngứa mắt xin hãy bỏ quá cho.