Thứ Bảy, 4 tháng 6, 2011

Ngày 5/6, đọc bài thơ mới của Đỗ Trung Quân

Tôi thích thơ, điều này có lẽ ai quen tôi đều biết rõ.

Thích, đến nỗi tôi đã thuộc rất nhiều bài thơ, từ những bài thơ của những người nổi tiếng, đến những bài thơ của những tác giả không tên tuổi, và cả những bài học thuộc lòng từ thời tiểu học của tôi, tức cách đây đến hơn 40 năm rồi.

Mỗi bài thơ tôi thích đều có một lý do riêng. Có những bài ngộ nghĩnh, như bài thơ của Trần Đăng Khoa thời trẻ con, "Con gà cục tác/Cho quả trứng tròn/Bầu nậm lúc lắc/Muốn có bạn tôm..". Có những bài êm đềm, với những hình ảnh đẹp mơ màng, như bài Trường giang của Huy Cận: "Sóng gợn trường giang buồn điệp điệp/Con thuyền xuôi nước mái song song/Thuyền về nước lại sầu trăm ngả/Củi một cành khô lạc mấy giòng". Và những bài hào hùng, như bài Tây tiến của Quang Dũng "Quân xanh màu lá dữ oai hùm"...

Thơ hay thì nhiều, nhưng không phải bài thơ nào cũng làm tôi xúc động. Vì những bài làm tôi xúc động phải là những bài chạm được vào những tình cảm thực sự sâu sắc trong lòng tôi lúc ấy. Như khi đọc bài thơ "Do not go gentle into that good night" của một nhà thơ viết bằng tiếng Anh mà tác giả tôi quên rồi, mà tôi đọc năm 1991 ở Úc khi nghe tin ba tôi mất. Thực sự xúc động và đau đớn. Vì có những tình cảm rất riêng mà tôi đọc được trong bài thơ ấy.

Bài thơ tôi chép ở dưới đây là một bài như vậy. Có thể sẽ có những người thấy nó là bình thường, thậm chí không hay. Nhưng với tôi, nó rất hay, và quan trọng hơn, nó làm tôi xúc động. Xin chia sẻ với mọi người, trong ngày 5/6 này.

Ngày 5/6, ngày Hồ chủ tịch của chúng ta ra đi tìm đường cứu nước cách đây đúng 100 năm!

-----------
tôi

người lính gác bên ngoài sứ quán Trung Quốc

tôi hai mươi tuổi

có đủ kỷ luật quân đội

làm nhiệm vụ người lính cấp trên giao

tôi im lặng

nhưng tôi nói thầm

" tiên sư bố chúng mày!

bọn ăn cướp

ông chỉ là thằng lính gác

nhưng quốc tịch Việt Nam"



tôi

người lính gác bên ngoài lãnh sự quán Trung Quốc

tôi hai mươi mốt tuổi

có đủ kỷ luật quân đội

tôi làm nhiệm vụ cấp trên giao

“này anh kia! ra khỏi khu vực này! khu cấm tụ tập!”

[ sứ quán nào chả thế ]

rồi tôi lại im lặng

chỉ nói thầm

“ cứ phun bãi nước miếng vào chúng nó,hỡi những người đồng tuổi!

cam đoan coi như tôi không thấy

thật đấy!”



tôi

Người lính gác bên ngoài dinh thái thú

tôi phải lặng im

tôi nghiến chặt răng

nhưng lòng tôi cuộn sóng

tôi thề !

1 nhận xét:

  1. Em chào cô,

    Hihi, trước tiên em xin mạn phép comment ở đây vì một vấn đề chẳng liên quan gì cả.
    Em rất muốn đăng ký và theo học chương trình cao học Đo lường và Đánh giá trong giáo dục tại Trung tại của Trường trong năm 2011 này. Nhưng theo dõi hoài trên web của Trung tâm nhưng kô thấy thông tin tuyển sinh như mọi năm. Vậy theo kế hoạch trong năm này có chiêu sinh tại Trung tâm không vậy cô?

    Em cảm ơn cô rất nhiều và mong chờ thông tin trả lời của cô.
    Chúc cô một ngày làm việc mới với nhiều niềm vui mới.

    Trả lờiXóa

Đây là blog cá nhân, mong các bạn chỉ đưa những nhận xét ôn hoà, không cực đoan, không kích động hận thù, và tôn trọng sự khác biệt, để không gây rắc rối, bất lợi cho chủ blog.