Thứ Hai, 20 tháng 6, 2011

Ghi lại kẻo quên: Rừng vàng, biển bạc ...

Sợ quên cái gì thế?

Thì quên mấy câu thơ rất nổi tiếng ấy, trong đó có câu mà ta thường cứ sử dụng quen miệng đến nỗi trở thành của chung (không phải là đạo văn đâu nhé!!!!), chẳng nhớ nó là của ai nữa. Câu "rừng vàng biển bạc đất phì nhiêu" đó mà.

Tôi vẫn nhớ câu ấy nằm trong một khổ thơ, với một câu khác khá ... ngô nghê, ngồ ngộ, đó là "các nước anh em giúp đỡ nhiều" (nước anh em ở đây là khối xã hội chủ nghĩa ấy, giờ thì càng ngày càng ít đi rồi, khổ thế!).

Biết câu ấy là thơ, nhưng thơ của ai, nguyên văn thế nào, thì tôi không nhớ, nên cứ đi tìm mãi, tìm mãi.

May sao, cũng nhờ có google đấy, nên hôm nay mới tìm được - không chính thức vì chỉ là trích lại trong bài của người khác, nhưng dù sao cũng khá giống với những gì tôi nhớ mang máng. Nên bèn chép lại đây để lưu, kẻo lại quên mất.

Thơ như thế này này, của Hồ Chủ tịch đấy nhé:

Nước ta ở về xứ nóng, khí hậu tốt
Rừng vàng biển bạc đất phì nhiêu
Nhân dân dũng cảm và cần kiệm
Các nước anh em giúp đỡ nhiều.


Đọc khổ thơ trên, thấy nó ngồ ngộ, nhưng rất thật, và cảm động. Nhưng rồi bỗng cảm thấy nóng máu. Rừng vàng ư? Chúng chặt hết rồi để đào quặng bô-xít. Biển bạc ư? Chúng không cho ngư dân bén mảng. Đất phì nhiêu ư? Đất nông nghiệp ngày càng thu hẹp, sân golf mọc lên khắp nơi dù không biết ai sẽ là người chơi (mà sao lạ vậy ta, dân mình lúc này bộ chơi golf dữ lắm sao kìa mà tỉnh nào cũng có sân golf?), cao ốc không người, thành phố ma ...

Cả câu thơ chót nữa, các nước anh em, giờ đâu có còn được mấy mống? Mà giúp đỡ gì đây, hay là biển đông của em, đưa anh quản giúp cho, và anh em ta cùng khai thác?

Có lẽ chỉ còn lại câu thơ về nhân dân dũng cảm và cần kiệm là còn đúng. Nhưng mà, nhớ nhé, chỉ có nhân dân mới dũng cảm và cần kiệm thôi nhé!

Trong khổ thơ ấy, HCT chỉ nhắc đến dân, chứ không nhắc đến lãnh đạo của dân!

4 nhận xét:

  1. Xin được kể 1 chuyện khác, Thầy Trần Quốc Vượng giảng cho chúng tôi hồi học khảo cổ:
    Sách giáo khoa Nhật Bản dạy cho học sinh từ cấp 1 rằng nước Nhật chẳng có tài nguyên gì ngoài đá và nước biển.
    ...

    Trả lờiXóa
  2. Tác giả khổ thơ ấy suýt là ranh nhân VH thế giới đấy ạ !

    Trả lờiXóa
  3. Thương cụ Hồ quá ,lớp sau này phá hết những gì mà cụ xây dựng nhưng mồm lại cứ leo lẻo:Học tập...

    Trả lờiXóa
  4. Ngày xưa chúng tôi được dạy: con đường phát triển của các hình thái kinh tế xã hội là:... phong kiến - Tư bản - Xã hội CN - CS CN. Tuy nhiên được sự giúp đỡ của các nước trong phe XHCN, chúng ta có thể tiến thẳng lê XHCN không qua giai đoạn TBCN, hehe, chúng ta đang được TQ giúp đỡ bằng nhiều cách, họ đang cố gắng giúp đỡ chúng ta đó thôi, Tây nguyên thì khai thác boxit, biên giới thì trồng rừng, phố phường thì toàn chữ TQ, quần áo TQ, thực phẩm TQ. Nhờ có họ mà Biển đông được họ tuần tra liên tục. Dân ta yên tâm mà học tiếng TQ.

    Trả lờiXóa

Đây là blog cá nhân, mong các bạn chỉ đưa những nhận xét ôn hoà, không cực đoan, không kích động hận thù, và tôn trọng sự khác biệt, để không gây rắc rối, bất lợi cho chủ blog.