Cây Quéo là một địa danh có từ rất lâu, từ lúc ông xã tôi còn rất nhỏ thì đã có địa danh ấy rồi. Là ông ấy nói như vậy, còn tôi thì chỉ biết nghe và tin. Bây giờ là phường 5, phường 6 Quận Bình Thạnh.
Gia đình ông xã tôi sống ở đây từ khi về Sài Gòn. Trước đó là ở Biên Hòa, nơi có nhiều người Bắc di cư. Những người "trời Nam thương nhớ đất Thăng Long" ấy, đi đến đâu cũng tụ tập lại ở với nhau cho ... đỡ lạnh lùng, tạo thành xóm ấp, dựng nhà thờ, quây quần xúm xít ...
Khu này đa số là dân lao động nghèo, hoặc công chức, viên chức. Thu nhập chắc thuộc hạng dưới trung bình đến trung bình, trung bình khá là tối đa. Không có quan chức lớn, không có đại gia. Có lẽ khá tiêu biểu cho đa số người Sài Gòn.
Khi tôi lấy ông xã tôi, đến tháng 10 năm nay là đúng 25 năm rồi, tôi đang ở Quận Tân Bình. Cũng là một khu công giáo di cư, nhưng lúc ấy tôi đang ở ngoài mặt tiền đường Lê Văn Duyệt, sau 1975 đổi thành Cách Mạng Tháng 8. Khu ấy, mọi người có khá giả hơn một chút.
Entry này chỉ để đưa lên một số hình ảnh chợ Tết ở Cây Quéo do tôi chụp, vào chiều 29 Tết. Để lưu lại cho chính mình và thế hệ của các con tôi, những tháng ngày chúng ta đang sống. Ví dụ, hình ảnh xe gom rác như thế này ...
Dù nghèo hay giàu thì những cô gái vẫn thích làm đẹp, nhất là vào ngày Tết. Mải mê lựa kẹp tóc như thế này ...
Ngày tết vẫn cứ phải có trái cây để đặt lên mâm quả, "cầu vừa đủ xài" (mãng cầu, dừa, đu đủ, xoài), hoặc thậm chí là cầu vừa dư xài (cầu, dừa, dưa, xoài) ...
Còn đây là gian hàng quà tết của nhà nghèo. Nhìn vào hình, thấy có món quà đề giá 150, tức 150 ngàn. Khoảng 8, 9 USD! Gói giấy bóng trông cũng tươm tất ...
Đi chợ Tết nhà nghèo chiều 29, tôi lẩn thẩn nhớ 2 câu thơ của nhà thơ nào đó trong nhóm Nhân Văn-Giai Phẩm ngày xưa:
Đất nước chúng ta không đếm hết người nghèo
đêm nay thiếu cơm, thiếu áo ...
Blog này là hậu thân của BlogAnhVu đã bị tôi xóa do một số vấn đề kỹ thuật. Như tên gọi của blog, Just for myself, nó chỉ là nhật ký cá nhân, dù ở dạng mở, nhằm ghi lại những suy nghĩ và cảm xúc của chính tôi về những vấn đề xung quanh mình. Vì là nhật ký mở, tôi cũng chia sẻ đến những người đồng cảm, nhưng không chịu trách nhiệm nếu ai đó lấy bài đi và sử dụng ở nơi khác với những mục đích riêng. Nếu có comment, xin sử dụng ngôn từ hòa nhã, lịch sự, tôn trọng những quan điểm khác biệt.
Thứ Sáu, 12 tháng 2, 2010
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
hình buổi chiều mẹ chụp lúc đi chợ đẹp ghê! chỉ có cái bức xe rác là nhìn hơi bị...gớm thôi!hì...hì :d ^^
Trả lờiXóaMình chưa mua đồ ở chợ này lần nào, nhưng thích ngắm chợ này lắm, nó có nét gì đó xưa xưa trong những câu chuyện, bức tranh về Sài Gòn xưa mà mình được biết. Trước đây buồi sáng đoạn đường ngang chợ kẹt xe dữ lắm, người ta buôn bán tràn cả ra đường, còn buổi tối thì đua xe, bây giờ đỡ chút rồi...yêu lắm Cây Quéo ơi.
Trả lờiXóa