Đọc lan man về SG-GĐ xưa, tôi tìm thấy một khổ thơ viết về Huyền Trân công chúa của nhà thơ Nguyễn Bính. Khổ thơ ấy tôi chưa đọc bao giờ, dù tôi cũng (tự cho mình) là người chịu khó đọc, dù không chọn nghề thơ văn.
Một tứ thơ rất lạ, giọng thơ buồn buồn, trầm trầm, như cái kết cục đau buồn của cuộc đời vị công chúa trẻ cành vàng lá ngọc Huyền Trân:
Huyền Trân Huyền Trân Huyền Trân ơi !
Mùa xuân, mùa xuân, mùa xuân rồi
Giờ đây chín vạn bông trời nở
Riêng có tình ta khép lại thôi
Đọc, và thấy rợn cả người vì xúc động. Xung quanh cuộc đời - và cuôc tình, cuộc hôn nhân - của Huyền Trân có rất nhiều giai thoai. Về mối tình của cô với một vị tướng trẻ Trần Khắc Chung trước khi cô bị/được vua cha gả cho Chế Mân. Về mối thịnh tình mà vị vua Chiêm lãng mạn Chế Mân đã dành cho cô, người đã không ngại ngùng cắt hai châu Ô và Lý cho Đại Việt để làm món quà cưới của một ông vua giàu có vương giả. Và về quan hệ giữa hai nước Viêt và Chiêm Thành khi Chế Mân chẳng may qua đời chỉ một năm sau khi lấy Huyền Trân. Vâng, cái tên Huyền Trân quả là chìm trong một màn sương mờ ảo và với những chi tiết thật éo le, thương cảm. Chắc chắn tôi sẽ còn phải quay lại đề tài Huyền Trân không chỉ một lần mà là nhiều lần nữa.
Còn bây giờ thì xin đăng lại đầy đủ bài thơ có khổ thơ nói trên của Nguyễn Bính. Vâng nó đây rồi, xin mời các bạn thưởng thức nhé. Và xin đọc cả bài giới thiệu trong link này: http://www.phattuvietnam.net/van-hoc/17767-th%C6%A1-xu%C3%A2n-nguy%E1%BB%85n-b%C3%ADnh.html. Rất đáng đọc, các bạn ạ.
---------------
Nhạc xuân
Hôm nay là xuân, mai còn xuân
Xuân đã sang đò nhớ cố nhân
Người ở bên kia sông cách trở
Có về Chiêm Quốc như Huyền Trân ?
Hôm nay là xuân, mai còn xuân
Phơi phới mưa sa nhớ cố nhân
Phận gái ví theo lề ép uổng
Đã về Chiêm Quốc như Huyền Trân ?
Hôm nay là xuân, mai còn xuân
Lăng lắc đường xa nhớ cố nhân
Nay đã vội quên tình nghĩa cũ
Mà về Chiêm Quốc như Huyền Trân ?
Hôm nay là xuân, mai còn xuân
Pháo đỏ đầy thềm nhớ cố nhân
Cung nữ như hoa vườn thượng uyển
Ai về Chiêm Quốc hộ Huyền Trân ?
Hôm nay là xuân, mai còn xuân
Rượu uống say rồi nhớ cố nhân
Đã có yêu nhau là đến thế
Đừng về Chiêm Quốc nhé Huyền Trân ?
Đừng về Chiêm Quốc nhé Huyền Trân
Ta viết thơ này gửi cố nhân
Năm mới tháng giêng mồng một tết
Còn nguyên vẹn cả một mùa xuân.
Huyền Trân, Huyền Trân, Huyền Trân ơi !
Mùa xuân, mùa xuân, mùa xuân rồi
Giờ đây chín vạn bông trời nở
Riêng có tình ta khép lại thôi.
Một tứ thơ rất lạ, giọng thơ buồn buồn, trầm trầm, như cái kết cục đau buồn của cuộc đời vị công chúa trẻ cành vàng lá ngọc Huyền Trân:
Huyền Trân Huyền Trân Huyền Trân ơi !
Mùa xuân, mùa xuân, mùa xuân rồi
Giờ đây chín vạn bông trời nở
Riêng có tình ta khép lại thôi
Đọc, và thấy rợn cả người vì xúc động. Xung quanh cuộc đời - và cuôc tình, cuộc hôn nhân - của Huyền Trân có rất nhiều giai thoai. Về mối tình của cô với một vị tướng trẻ Trần Khắc Chung trước khi cô bị/được vua cha gả cho Chế Mân. Về mối thịnh tình mà vị vua Chiêm lãng mạn Chế Mân đã dành cho cô, người đã không ngại ngùng cắt hai châu Ô và Lý cho Đại Việt để làm món quà cưới của một ông vua giàu có vương giả. Và về quan hệ giữa hai nước Viêt và Chiêm Thành khi Chế Mân chẳng may qua đời chỉ một năm sau khi lấy Huyền Trân. Vâng, cái tên Huyền Trân quả là chìm trong một màn sương mờ ảo và với những chi tiết thật éo le, thương cảm. Chắc chắn tôi sẽ còn phải quay lại đề tài Huyền Trân không chỉ một lần mà là nhiều lần nữa.
Còn bây giờ thì xin đăng lại đầy đủ bài thơ có khổ thơ nói trên của Nguyễn Bính. Vâng nó đây rồi, xin mời các bạn thưởng thức nhé. Và xin đọc cả bài giới thiệu trong link này: http://www.phattuvietnam.net/van-hoc/17767-th%C6%A1-xu%C3%A2n-nguy%E1%BB%85n-b%C3%ADnh.html. Rất đáng đọc, các bạn ạ.
---------------
Nhạc xuân
Hôm nay là xuân, mai còn xuân
Xuân đã sang đò nhớ cố nhân
Người ở bên kia sông cách trở
Có về Chiêm Quốc như Huyền Trân ?
Hôm nay là xuân, mai còn xuân
Phơi phới mưa sa nhớ cố nhân
Phận gái ví theo lề ép uổng
Đã về Chiêm Quốc như Huyền Trân ?
Hôm nay là xuân, mai còn xuân
Lăng lắc đường xa nhớ cố nhân
Nay đã vội quên tình nghĩa cũ
Mà về Chiêm Quốc như Huyền Trân ?
Hôm nay là xuân, mai còn xuân
Pháo đỏ đầy thềm nhớ cố nhân
Cung nữ như hoa vườn thượng uyển
Ai về Chiêm Quốc hộ Huyền Trân ?
Hôm nay là xuân, mai còn xuân
Rượu uống say rồi nhớ cố nhân
Đã có yêu nhau là đến thế
Đừng về Chiêm Quốc nhé Huyền Trân ?
Đừng về Chiêm Quốc nhé Huyền Trân
Ta viết thơ này gửi cố nhân
Năm mới tháng giêng mồng một tết
Còn nguyên vẹn cả một mùa xuân.
Huyền Trân, Huyền Trân, Huyền Trân ơi !
Mùa xuân, mùa xuân, mùa xuân rồi
Giờ đây chín vạn bông trời nở
Riêng có tình ta khép lại thôi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Đây là blog cá nhân, mong các bạn chỉ đưa những nhận xét ôn hoà, không cực đoan, không kích động hận thù, và tôn trọng sự khác biệt, để không gây rắc rối, bất lợi cho chủ blog.