Thứ Sáu, 29 tháng 1, 2016

Nhà Việt Nam yêu dấu ơi ...

Nhà VN yêu dấu ơi, bao giờ thanh bình? 

Câu hỏi da diết ấy là câu cuối của bài hát Đêm nguyện cầu, một bài hát ra đời trong cuộc chiến dai dẳng thảm khốc giữa hai miền Nam Bắc trước năm 1975..

Tôi nhớ lại bài hát này khi tự dưng có ai đó đưa nó lên facebook.

Bài hát này đối với tôi không xa lạ. Tôi đã nghe nó rất rất nhiều lần thời cuộc chiến còn đang diễn ra - một bài hát với giai điệu buồn quay quắt và ca từ thật da diết.

Nghe bài hát vào thời trẻ (chỉ mới học cấp hai), con người mau nước mắt của tôi thời ấy thế nào cũng rơm rớm, nghĩ tới những người lính trẻ chết trận mà thỉnh thoảng đám tang của họ lại được tổ chức ở nhà thờ ngay trước cửa nhà tôi.

"Rưng rưng tôi chắp tay nghe hồn khóc đến rướm máu .... Nghẹn ngào cho non nước tôi muôn vàn u sầu ..." Lời ca thật xót xa, và với tôi, những lời ấy hoàn toàn chính xác chứ không hề là lời hoa mỹ mà sáo rỗng như nhiều bài hát mà hiện nay tôi vẫn nghe nhai nhải bên tai.

Nhưng cuộc chiến nào rồi cũng chấm dứt, và cuộc chiến ấy kết thúc đến nay đã hơn 40 năm. Bài hát cũng rơi vào quên lãng, hoặc đúng hơn, nó không bị quên mà bị chôn rất sâu trong ký ức, để chỉ đến khi có dịp nó mới được khơi dậy.

Chẳng hiểu với tâm trạng gì và ẩn ý gì mà hôm nay có người đưa lên fb. Nghe lại, vẫn thấy rưng rưng. "Quê hương non nước tôi ai gây hận thù, tội tình ..." Thương đất nước, và thương thân phận của từng người VN quá. Một tương lai mờ mịt...

Thượng đế hỡi có thấu cho người dân Việt???
 ------
Mời các bạn nghe bài hát ở đây:

https://www.youtube.com/watch?v=_e9Mc7e0BDM



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Đây là blog cá nhân, mong các bạn chỉ đưa những nhận xét ôn hoà, không cực đoan, không kích động hận thù, và tôn trọng sự khác biệt, để không gây rắc rối, bất lợi cho chủ blog.