Chủ Nhật, 11 tháng 8, 2013

Đường xa xa mờ núi và mây ...

Ai yêu thơ thì cũng biết tựa của entry này là một câu trong bài thơ Quán bên đường của Quang Dũng. Nhà thơ mà tôi vô cùng yêu thích, ngay từ thời còn học trung học. Một bài thơ rất "tiểu tư sản", về tâm trạng của một người lính trong một lần dừng chân ở một cái quán bên đường, miên man nghĩ về cô chủ quán hẳn là xinh đẹp. Các bạn có thể vào đây để đọc cả bài thơ và giai thoại quanh nó: http://www.daichung.com/75/15_quang_dung.shtm.

Vâng, thơ Quang Dũng thật đẹp! Nhưng entry này không viết về thơ, mà chủ yếu đăng vài tấm hình về Đà Lạt trong chuyến đi của tôi mới đây, đi chung với các bạn ở cơ quan nhưng đối với tôi chủ yếu vẫn là một chuyến đi gia đình. Đà Lạt dù giờ đây đã thay đổi rất nhiều và mất hẳn vẻ thơ mộng yêu kiều của nó cách đây vài chục năm, thì vẫn cứ là một địa điểm du lịch ở Việt Nam mà tôi thích nhất. Và không cần phải nói nhiều, chỉ cần nhìn hình thì mọi người sẽ hiểu tại sao Đà Lạt lại được mọi người yêu mến đến thế ...













2 nhận xét:

  1. Còn thiếu Thiếu gia không đi với Bầu đoàn ?
    Mấy ngày nữ sĩ làm Ẩn giả nạp lại năng lượng để trở về nơi chúng sinh lầm than rên xiết ...

    Trả lờiXóa
  2. Phong cảnh đẹp thật quả không hổ danh với địa danh du lịch hàng đầu việt nam.

    Trả lờiXóa

Đây là blog cá nhân, mong các bạn chỉ đưa những nhận xét ôn hoà, không cực đoan, không kích động hận thù, và tôn trọng sự khác biệt, để không gây rắc rối, bất lợi cho chủ blog.