Thứ Ba, 18 tháng 3, 2014

Friends, there is no escape!

Tôi chưa bao giờ làm thơ bằng tiếng Anh, nên đây là bài thơ tiếng Anh đầu tay của tôi, dù tôi đã đụng chạm đến văn chương viết bằng tiếng Anh từ năm 18 tuổi - tức là cho đến nay đã 36 năm rồi.

Làm thơ tất nhiên phải có cảm hứng. Mà cảm hứng chỉ đến với tôi bằng tiếng Việt chứ chưa bao giờ bằng tiếng Anh cả. Là vì bạn bè tôi, người thân của tôi vv đều nói tiếng Việt.

Chỉ riêng có một nhóm bạn nho nhỏ của tôi - vài chục đứa - thì khi nhớ về nhau lại có thể có cảm xúc bằng tiếng Anh. Là vì chúng tôi học với nhau, giao tiếp với nhau 4 năm trời, bằng thứ tiếng ấy.

Chẳng phải chúng tôi vọng ngoại hay lên mặt với ai. Mà vì thời ấy - năm 78 đến 82 - nếu chúng tôi không cố nói tiếng Anh với nhau, thì có nghĩa là chúng tôi đang học một tử ngữ chứ không phải là sinh ngữ. Tức là chỉ nhìn trong cuốn sách, tra từ điển, đọc dịch, ngữ pháp vv mà không có chút giao tiếp nào giữa những người nói cùng thứ tiếng. (Nói theo kiểu bây  giờ thì đó là học ngoại ngữ bằng phương pháp câm điếc đấy ạ!)

Và cũng chính nhờ đã từng nói tiếng Anh với nhau mà chúng tôi đều khá. Ra trường, trừ tôi ở lại với nghề "bán rẻ cháo phổi ế" (well, thời ấy có ai thèm học tiếng Anh, người ta đổ xô học tiếng Nga mà lúc ấy VN còn đang nhìn như một mẫu hình lý tưởng để phấn đấu), thì bạn bè tôi với vốn liếng ngoại ngữ mà chủ yếu là tự học (vì thầy thì đi vượt biên cả, sách báo TV radio vv hoàn toàn không có) đều thành đạt trong những nghề nghiệp mà mình đã chọn.

Nên bây giờ tôi mới có hứng làm thơ tặng bạn bè của lớp cũ bằng tiếng Anh. Làm một mạch, chẳng cần trau chuốt. Đọc lại, tôi thấy cũng ... hay, ha ha ha! Dù chẳng hiểu người khác thấy thế nào.

Thôi, đã làm rồi, thì cứ chia sẻ thôi. May thì được comment khen, rủi thì bị comment chê là viết dở thế mà cũng khoe. Tệ nhất là không ai thèm đọc, cái ấy mới là đáng sợ, nhỉ.

Riêng tặng những người bạn lớp AV78 của tôi.

-----------------------------------
We call one another friends
Because we were in the same class
In Vietnamese we have a word and a category for that
"Bạn học của tôi"
We are a special kind of friends, and there is no escape
Because we have shared all the fun 
And the joys and the pains in times past
Because we have added to one another's successes
(Often not knowingly)
And because we have been there in one another's tragedies
Making them a lot lighter when they lasted
Being a friend is a fate, mind you
And there is no escape!

So friends, please bear with me
When you are angry, don't forget
We have laughed together
We have cried together
We have even quarrelled with one another
And said many times that we would forever end our friendship 
But when we refer to one another as a category, we still have to say
He or she or they - named such and such - are my friend(s)
Because in Vietnamese we have a special name for people like that
It's so frighteningly true
That there is no escape
And the only thing you can do, dear friends
Is to make our friendship better while it lasts
Because there will never be an escape!

(19/3/2014)

6 nhận xét:

  1. Tôi chỉ hiểu lõm bõm nhưng cũng đã đọc hết bài thơ. Chị P.Anh yên chí là không phải "không có ai thèm đọc" rồi nhé.

    Đùa chút cho vui, mong chị yêu đời yêu người hoài hoài, nhé.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cám ơn anh Pham Trongtoi. Thế là tôi yên tâm lắm rồi. Viết bài thơ thế là cũng bõ công rồi đấy anh Pham nhỉ. :-) Chúc anh vui vẻ, thỉnh thoảng lại gặp anh.

      Xóa
    2. Cách đây hơn một tháng, tôi ngồi với một người bạn cũ (hơn 40 năm) nói chuyện khào bên...chai rượu. Người bạn ấy có nói một câu đại khái thế này: Nếu không bỏ qua được cho nhau, thì hóa ra cái tình bạn xưa nay là không thực (có lẽ bạn tôi tránh nói lên từ "giả hiệu") ư?

      Tôi cũng có nhắc sơ sơ về câu châm ngôn "Một ngày Hướng Đạo, một đời Hướng Đạo" (bạn tôi chưa hề là một Hướng đạo sinh như tôi), và nói thêm với bạn tôi rằng, nếu đã thực sự là bạn nhau một ngày, ắt là...sẽ mãi mãi là bạn nhau, đơn giản thế thôi.

      Quan niệm của tôi cũng có thể là hơi cứng nhắc...đối với một số người. Nhưng, bởi vì...tôi nghĩ vậy! :)

      Xóa
  2. CQ : CQ cung da doc, mot sang som o trung tam pho co Ha Noi. Khong dam nhan xet hay hoac khong hay. Vi khong du trinh cam nhan tho bang tieng Anh. Hi hi....Nhung, rieng minh, bat cu bai viet nao co ky ten Phuong Anh thi da la ba?o chu*'ng cho noi dung roi.

    Trả lờiXóa
  3. A nice piece of poem. Now I know why I have been one of your secret admirers.

    Trả lờiXóa
  4. Cảm ơn cô đã chia sẻ cảm xúc của mình!
    Tuy tôi chỉ hiểu lõm bõm thôi nhưng tôi cảm nhận được tình cảm, cảm xúc chân thành từ trong tâm của cô !

    Trả lờiXóa

Đây là blog cá nhân, mong các bạn chỉ đưa những nhận xét ôn hoà, không cực đoan, không kích động hận thù, và tôn trọng sự khác biệt, để không gây rắc rối, bất lợi cho chủ blog.