Tôi mới đi xa về. Xa đến nửa vòng trái đất, như người ta thường nói.
Vì đi xa, nhìn thấy nhiều điều lạ, nên tất nhiên là có quá nhiều điều muốn nói. Nhưng cũng có quá ít thời gian, vì khi đi xa thì việc ở nhà chồng chất lên, giờ phải dọn dẹp đống nợ nần đó. Chưa kể, khi đi thì gạt hết mọi việc qua một bên, dồn mọi thời gian cho việc đi, nhìn, nghĩ, và ... muốn viết. Nhưng giờ về rồi thì phải trở lại nhịp điệu của cuộc sống cũ, mà cuộc sống ấy thì ai cũng biết rồi, nó ngốn hết mọi thời gian của ta đến nỗi gần như không thở nổi.
Thế này thì viết cái nỗi gì cơ chứ? Nhưng quả là có nhiều điều cần phải viết ra, nếu không thì quên rất uổng. May quá, những gì tôi định viết thì lại cũng có người viết rồi. Không hoàn toàn giống như tôi thấy và nghĩ, nhưng về đại thể thì cũng tương tự. Nên tôi sẽ đăng lại những bài viết của người khác và thêm phần bình loạn của tôi, nếu có. Không phải là giải pháp tối ưu, nhưng có còn hơn không (có còn hơn không ... Người từ trăm năm ...).
Vậy thì đây, bài 1: Chợ chồm hổm ở Houston, Texas.
Thêm 1: Tôi không đến Houston trong chuyến đi này, nhưng biết đó là "thủ đô" của người Việt ở Texas, cũng giống như Orange County là thủ đô của người Việt ở Cali. Sẽ quay lại chủ đề này sau vậy.
Thêm 2: Kinh nghiệm bán hàng chồm hổm ở Houston cũng giống y chang kinh nghiệm mà tôi có hồi ở Canberra (thủ đô nước Úc), từ thập niên 1990. Tuy nhiên người bán hàng ở các chợ trời (chợ chồm hổm) ở Canberra không phải là người Việt (hoặc nếu có thì rất ít) mà toàn là người nhập cư khác như Ý, như Nam Tư, vân vân.
Nào, giờ thì mời các bạn enjoy nhé!
-------------------
Nguồn: https://www.facebook.com/groups/1399481216981167/permalink/1620851191510834/
Quê hương có ai không nhớ ?" - ĐTQ
Chợ ” chồm hổm ” ở Houston, Texas, Mỹ
Nói đúng ra thì chợ Việt ở Mỹ rất nhiều, từ các cửa hàng nhỏ đến những siêu thị lớn bán đủ loại đặc sản Việt Nam. Nhưng một cái chợ chồm hỗm ngay lề đường bán mớ rau, con cá có lẽ là điều rất hiếm. Vậy mà có một cái chợ chồm hổm của người Việt đã tồn tại ở đất Mỹ hơn chục năm qua – đó là ngôi chợ nằm trên đường Old Foltin Rd giữa hai bên nhà thờ Giáo xứ Đức Mẹ La Vang ở Houston, Texas.
Thật ra theo lẽ thường ở Mỹ không được họp chợ ven đường như thế này. Nhưng sau khi tiếp nhận đề nghị của cộng đồng người Việt ở Houston, may mắn là chính quyền Houston đã đồng ý để chợ tồn tại – như một cách tôn trọng quyền tự do sinh hoạt và văn hoá đặc trưng của người Việt Nam.
6g30 sáng, chiếc Acura bóng lộn đời mới đỗ xịch ven đường. Một ông già từ trong xe khệ nệ bưng thùng giấy đựng mấy bó rau bỏ xuống. Cạnh đó mấy bà già cũng tất bật lôi từ xe hơi của mình những trái mướp, quả bầu, mớ chanh, ớt, đậu bắp… để bày biện. Đó là những hình ảnh thường thấy để bắt đầu một ngày sinh hoạt ở chợ chồm hổm.
Xứ Mỹ văn minh hiện đại thế nào không biết, nhưng cứ đến đây mọi người như được trở về với cái “chợ lề đường” quen thuộc ở Việt Nam. Vẫn những cái ghế đòn nhỏ, những tiếng lao xao kỳ kèo trả giá của người mua, người bán… Ngay cả nón lá, khăn mỏ quạ, áo bà ba – những thứ giờ đã hiếm ở thị thành Việt Nam cũng hiện diện đầy đủ ở chợ chồm hổm. Toàn người Việt mua bán với nhau. Đủ thứ ngôn ngữ các vùng miền Nam Trung Bắc. Mà hình như người ta đi chợ để mua bán thì ít, mà mục đích chính là để gặp gỡ, để được nói chuyện bằng tiếng Việt cho thỏa thích mới là nhiều.
Hầu hết hàng ở chợ đều là rau quả cây nhà lá vườn do các Mẹ, các Chị tự trồng rồi mang ra chợ bán, và là những loại đặc sản bình dị Việt Nam như bầu, bí, mướp, khổ qua, rau muống, rau lang, rau đay, dấp cá… So với giá siêu thị thì giá rau ở đây rẻ hơn khá nhiều. Nếu như bó rau ở siêu thị gần 2 usd/ bó thì ở đây chỉ tầm 1usd/bó. Có khi mua 10 bó tặng 1, hoặc cũng có khi nếu gặp người quen thì sẽ theo kiểu vừa bán vừa cho. Vì là rau nhà trồng nên tất cả đều non và xanh mượt, hơn hẳn rau siêu thị nhiều lúc vừa cũ vừa già.
Ngôi chợ đặc biệt này chỉ mở đúng vào ngày Chủ Nhật, mà mỗi lần mở cũng chỉ độ vài ba tiếng trong buổi sáng mà thôi. Với đa phần người bán ở đây ngoài chuyện kiếm thêm chút đồng ra đồng vào thì mỗi lần họp chợ chủ yếu cũng để giúp những người lớn tuổi cảm thấy được nhẹ lòng.
Và chính vì không đặt nặng chuyện lời lỗ nên cách họ buôn bán cũng tài tử lắm. Ví dụ như ông này bữa nào kẹt về sớm thì gửi hết mớ rau sang nhờ bà kia bán hộ. Bà bán bánh thỉnh thoảng lại mang bánh ra mời “đối thủ cạnh tranh” của mình. Riêng trường hợp của bà bán hẹ mới là độc đáo. Mỗi sáng họp chợ bà cũng bày biện hàng hóa đầy đủ y như người ta. Xong xuôi… bà bỏ đi nhà thờ. Bởi vì canh hàng cho bà bây giờ đã có con chó Chihuahua cổ đeo cái bảng nhỏ: “Hẹ 2 bó 1 đồng”. Bà còn cẩn thận đặt thêm tấm bảng ” Hẹ rất tốt cho cơ thể. Xin mua dùm. Xin bỏ tiền vào hộp “. Người mua cứ việc lấy bao nhiêu bó, rồi tự động bỏ tiền vào cái lon nhỏ để cạnh. Vậy mà chẳng khi nào mất.
Đó còn là cái chợ mà bà già 78 tuổi lụm cụm thối tiền cho khách, lẫn lộn lung tung. Thế là khách phải ngồi xuống tính tiền, thậm chí bán hàng giùm bà già luôn.
Thế đó ! Họ bán họ mua vừa như thật, vừa như chơi. Nhưng cái THẬT nhất là chính từ những phiên chợ quê thế này xoa dịu cho họ biết bao nỗi nhớ quê nhà vời vợi …
vomedia.ca (sbtn-ca)
Vì đi xa, nhìn thấy nhiều điều lạ, nên tất nhiên là có quá nhiều điều muốn nói. Nhưng cũng có quá ít thời gian, vì khi đi xa thì việc ở nhà chồng chất lên, giờ phải dọn dẹp đống nợ nần đó. Chưa kể, khi đi thì gạt hết mọi việc qua một bên, dồn mọi thời gian cho việc đi, nhìn, nghĩ, và ... muốn viết. Nhưng giờ về rồi thì phải trở lại nhịp điệu của cuộc sống cũ, mà cuộc sống ấy thì ai cũng biết rồi, nó ngốn hết mọi thời gian của ta đến nỗi gần như không thở nổi.
Vậy thì đây, bài 1: Chợ chồm hổm ở Houston, Texas.
Thêm 1: Tôi không đến Houston trong chuyến đi này, nhưng biết đó là "thủ đô" của người Việt ở Texas, cũng giống như Orange County là thủ đô của người Việt ở Cali. Sẽ quay lại chủ đề này sau vậy.
Thêm 2: Kinh nghiệm bán hàng chồm hổm ở Houston cũng giống y chang kinh nghiệm mà tôi có hồi ở Canberra (thủ đô nước Úc), từ thập niên 1990. Tuy nhiên người bán hàng ở các chợ trời (chợ chồm hổm) ở Canberra không phải là người Việt (hoặc nếu có thì rất ít) mà toàn là người nhập cư khác như Ý, như Nam Tư, vân vân.
Nào, giờ thì mời các bạn enjoy nhé!
-------------------
Nguồn: https://www.facebook.com/groups/1399481216981167/permalink/1620851191510834/
Quê hương có ai không nhớ ?" - ĐTQ
Chợ ” chồm hổm ” ở Houston, Texas, Mỹ
Nói đúng ra thì chợ Việt ở Mỹ rất nhiều, từ các cửa hàng nhỏ đến những siêu thị lớn bán đủ loại đặc sản Việt Nam. Nhưng một cái chợ chồm hỗm ngay lề đường bán mớ rau, con cá có lẽ là điều rất hiếm. Vậy mà có một cái chợ chồm hổm của người Việt đã tồn tại ở đất Mỹ hơn chục năm qua – đó là ngôi chợ nằm trên đường Old Foltin Rd giữa hai bên nhà thờ Giáo xứ Đức Mẹ La Vang ở Houston, Texas.
Thật ra theo lẽ thường ở Mỹ không được họp chợ ven đường như thế này. Nhưng sau khi tiếp nhận đề nghị của cộng đồng người Việt ở Houston, may mắn là chính quyền Houston đã đồng ý để chợ tồn tại – như một cách tôn trọng quyền tự do sinh hoạt và văn hoá đặc trưng của người Việt Nam.
6g30 sáng, chiếc Acura bóng lộn đời mới đỗ xịch ven đường. Một ông già từ trong xe khệ nệ bưng thùng giấy đựng mấy bó rau bỏ xuống. Cạnh đó mấy bà già cũng tất bật lôi từ xe hơi của mình những trái mướp, quả bầu, mớ chanh, ớt, đậu bắp… để bày biện. Đó là những hình ảnh thường thấy để bắt đầu một ngày sinh hoạt ở chợ chồm hổm.
Xứ Mỹ văn minh hiện đại thế nào không biết, nhưng cứ đến đây mọi người như được trở về với cái “chợ lề đường” quen thuộc ở Việt Nam. Vẫn những cái ghế đòn nhỏ, những tiếng lao xao kỳ kèo trả giá của người mua, người bán… Ngay cả nón lá, khăn mỏ quạ, áo bà ba – những thứ giờ đã hiếm ở thị thành Việt Nam cũng hiện diện đầy đủ ở chợ chồm hổm. Toàn người Việt mua bán với nhau. Đủ thứ ngôn ngữ các vùng miền Nam Trung Bắc. Mà hình như người ta đi chợ để mua bán thì ít, mà mục đích chính là để gặp gỡ, để được nói chuyện bằng tiếng Việt cho thỏa thích mới là nhiều.
Hầu hết hàng ở chợ đều là rau quả cây nhà lá vườn do các Mẹ, các Chị tự trồng rồi mang ra chợ bán, và là những loại đặc sản bình dị Việt Nam như bầu, bí, mướp, khổ qua, rau muống, rau lang, rau đay, dấp cá… So với giá siêu thị thì giá rau ở đây rẻ hơn khá nhiều. Nếu như bó rau ở siêu thị gần 2 usd/ bó thì ở đây chỉ tầm 1usd/bó. Có khi mua 10 bó tặng 1, hoặc cũng có khi nếu gặp người quen thì sẽ theo kiểu vừa bán vừa cho. Vì là rau nhà trồng nên tất cả đều non và xanh mượt, hơn hẳn rau siêu thị nhiều lúc vừa cũ vừa già.
Ngôi chợ đặc biệt này chỉ mở đúng vào ngày Chủ Nhật, mà mỗi lần mở cũng chỉ độ vài ba tiếng trong buổi sáng mà thôi. Với đa phần người bán ở đây ngoài chuyện kiếm thêm chút đồng ra đồng vào thì mỗi lần họp chợ chủ yếu cũng để giúp những người lớn tuổi cảm thấy được nhẹ lòng.
Và chính vì không đặt nặng chuyện lời lỗ nên cách họ buôn bán cũng tài tử lắm. Ví dụ như ông này bữa nào kẹt về sớm thì gửi hết mớ rau sang nhờ bà kia bán hộ. Bà bán bánh thỉnh thoảng lại mang bánh ra mời “đối thủ cạnh tranh” của mình. Riêng trường hợp của bà bán hẹ mới là độc đáo. Mỗi sáng họp chợ bà cũng bày biện hàng hóa đầy đủ y như người ta. Xong xuôi… bà bỏ đi nhà thờ. Bởi vì canh hàng cho bà bây giờ đã có con chó Chihuahua cổ đeo cái bảng nhỏ: “Hẹ 2 bó 1 đồng”. Bà còn cẩn thận đặt thêm tấm bảng ” Hẹ rất tốt cho cơ thể. Xin mua dùm. Xin bỏ tiền vào hộp “. Người mua cứ việc lấy bao nhiêu bó, rồi tự động bỏ tiền vào cái lon nhỏ để cạnh. Vậy mà chẳng khi nào mất.
Đó còn là cái chợ mà bà già 78 tuổi lụm cụm thối tiền cho khách, lẫn lộn lung tung. Thế là khách phải ngồi xuống tính tiền, thậm chí bán hàng giùm bà già luôn.
Thế đó ! Họ bán họ mua vừa như thật, vừa như chơi. Nhưng cái THẬT nhất là chính từ những phiên chợ quê thế này xoa dịu cho họ biết bao nỗi nhớ quê nhà vời vợi …
vomedia.ca (sbtn-ca)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Đây là blog cá nhân, mong các bạn chỉ đưa những nhận xét ôn hoà, không cực đoan, không kích động hận thù, và tôn trọng sự khác biệt, để không gây rắc rối, bất lợi cho chủ blog.