Thứ Bảy, 17 tháng 11, 2012

Bạn học Gia Long

Entry này chỉ có hình, không có chữ (ngoài mấy dòng mào đầu này).

Gặp lại bạn học Gia Long từ năm 71-72 (lớp 6/1) hoặc 75-76 (lớp 10b1) tới giờ, trên dưới 40 năm rồi chứ ít đâu, hic hic hic. (Khóc vì cảm động đó mà.)















Hình này là Panh tui vẽ thời lớp 9 đó (năm 1974-1975). Chụp lại từ lưu bút của Thanh Hằng.







Thứ Sáu, 16 tháng 11, 2012

"Văn hóa cấm chỉ" muôn năm!

Gần đến ngày nhà giáo, báo GDVN của Hiệp hội các trường đại học và cao đẳng ngoài công lập bỗng có sáng kiến đăng lên một bài ý kiến của độc giả, với tựa đề là "Cần phải chấm dứt ngay hoạt động của facebook tại VN".

Bài đó vừa đăng lên thì ngay lập tức dư luận nóng hẳn lên. Trên facebook đã có ngay một hội những người phản đối báo GDVN vì đã đăng bài đó, và yêu cầu báo phải gỡ bài đó xuống, nếu không thì sẽ trừng phạt bằng cách kêu gọi mọi người tẩy chay tờ báo.

Trên báo GDVN thì phần phản hồi của độc giả (khác) cho độc giả vốn là tác giả của bài viết gây tranh cãi nói trên (hình như tên là Dũng) cũng có rất nhiều ý kiến phê phán rất gay gắt đối với ông Dũng, chủ của bài viết sặc mùi hồng vệ binh kia.

Ví dụ như thế này:

Andrew Nguyễn - 17/11/2012 06:02
xin lỗi bạn,thực sự tôi đã phì cười khi đọc status này
nếu bạn muốn cấm thì xin mời bạn về năm 91,thời màn hình vuông
mỗi người có một lập luận của mình,miễn là không đi ngược lại với đường lối của XHCN Việt Nam là được
Còn bạn Dũng,tôi chân thành khuyên bạn đừng lãng phí thời gian để suy nghĩ về việc cấm hay không cấm cái gì đó
Xin hỏi bạn : nếu cấm FB,người dân chuyển sang dùng Twitter,liệu bạn có viết bài viết thứ 2 để yêu cầu cấm Twitter không

bệnh cấm - 16/11/2012 16:58
cứ không quản lý nổi thì lại cấm-bệnh nan y đây

sói lang lang - 16/11/2012 16:26
không biết người viết bài này đã sống được bao nhiêu năm, mà ấu trĩ thế :
đã là mạng xã hội. thì có tốt có xấu. chẳng riêng gì FB đâu.
nếu nói FB có nhiều thành phần tiêu cực phản động như 1 số bạn đã nói thì "các bạn chỉ nhìn dc 40 % sự thật thôi còn 50 % là mù ko thấy" (trích như bạn gì đã nói và dc 10 like ấy.)
có cũng chỉ là "1 con sâu làm rầu nồi canh" và người viết bài này có lẽ có sở thích bắt sâu và PHÓNG ĐẠI nó lên.

Thế Anh - 16/11/2012 16:02
Thôi tôi lạy ông Phạm Quốc Dũng gì đó ơi, lại thêm 1 ông tỏ ra nguy hiểm. Nếu không thích thì chẳng ai bắt ông phải dùng fb .Đến trong cái gia đình ông cũng có người tốt người xấu, nữa là cả 1 xã hội fb hiện giờ. Mọi sự so sánh đều là nhảm nhí. Đôi khi có những người , người ta thật sự đã nêu lên được mặt trái của xã hội, để mọi người cùng thấy được .Bao nhiêu đoàn hội đã chia sẻ, giúp đỡ cho nhiều mảnh đời bất hạnh thông qua thông tin từ fb . Có những người con đã tìm được người mẹ thất lạc của mình và ngược lại...Đừng có thích tự đóng cửa rồi tự khen nhau. Thế kỉ này rồi, hãy mở to đôi mắt mà hướng rộng ra thế giới xung quanh để thấy được mình bé nhỏ, ấu trĩ, kém cỏi đến mức nào anh Dũng ạ .Chính quyền mà rơi vào tay bác này , chắc cả Việt Nạm lại quay lại thời kì đồ đá...

Vân vân và vân vân, và còn nhiều lắm, đến khi tôi viết những dòng này (10:14 phút sáng ngày 17/11/2012) thì đã có đến 137 ý kiến mà tuyệt đại đa số đều phản đối như trên. Nhìn chung, mọi người đều lên án ông Dũng và cho rằng ông ấy "đã ngu còn tỏ ra nguy hiểm". Chả thấy mấy ai đồng ý với ông Dũng ấy cả.

Chỉ trừ tôi, có lẽ thế. Vâng ạ, vì tôi nghĩ ông Dũng cũng chỉ là sản phẩm của xã hội VN ngày nay, hay nói cách khác, ông chính là một con người mới XHCN. Rất yêu nước, yêu Đảng (hình như phải viết ngược lại, yêu Đảng yêu nước hay sao ấy nhỉ, vì Đảng là trên hết cơ mà, đến nỗi luôn phải viết hoa còn gì. Nhưng trên cả nước nữa ư, tôi cũng không nhớ rõ nữa nên thôi cứ viết theo ý mình. Dù gì thì nước đối với tôi cũng to hơn Đảng, ấy là suy nghĩ của một người không phải đảng viên là tôi, còn ĐV nghĩ sao thì tôi cũng không rõ nốt). Và quan tâm bảo vệ uy tín của các cán bộ cấp cao của nhà nước. Ví dụ như bộ trưởng Đinh La Thăng, con người nổi tiếng từ khi mới xuất hiện trên chính trường với tư cách bộ trưởng.

Mấy người phản đối ông Dũng cứ mỉa mai ông về tư duy quản lý không được thì cấm. Nhưng điều đó thì có gì là sai chứ? Chẳng phải nó vẫn xảy ra hàng ngày, hàng giờ trong cuộc sống của mình sao? Ví dụ, bạn là cha mẹ, con cái chơi game nhiều quá không chịu học hành, mà bạn chẳng có thì giờ để kiềm soát chúng vì còn phải đi làm, vậy bạn làm gì? Cấm tiệt, không cho dùng máy tính nữa. Hoặc con gái bạn đi chơi tối với bạn bè, về nhà trễ, chẳng rõ chúng có làm gì bậy bạ (trái thuần phong mỹ tục) không. Vậy thì cấm tiệt, không cho ra đường vào buổi tối. (Mà quên rằng nếu chúng muốn làm bậy, trái thuần phong mỹ tục ư, thì ban ngày cũng làm được đấy, ai biết đấy là đâu).

Và nhà nước ta thì đầy những ví dụ về "quản không được thì cấm", vậy đã ném đá ông Dũng thì sao không ném hết các quan chức nhà ta đi nào? Hay là chỉ giỏi bắt nạt người thân cô thế cô là ông Dũng thực thà đến tội nghiệp của chúng ta. Thực thà vì nghĩ sao thì viết vậy, không lường trước được việc người ta sẽ ném đá mình.

Ờ, mà chúng không chỉ ném bằng các comment trên trang GDVN đâu nhé, chúng còn ném nhiều hơn trên mạng Internet nữa kia. Ví dụ như ở đây: http://forum.vietdesigner.net/threads/can-phai-cham-dut-ngay-hoat-dong-cua-facebook-tai-viet-nam.5776/page-3. Ném đá thật kinh, đọc lên nóng cả mặt.

Hay ở đây: http://www.letrai.net/2012/11/can-phai-cham-dut-ngay-hoat-ong-cua.html. Chỉ đơn thuẩn là đăng lại bài viết, nhưng lại tạo nhãn là "hài hước, xuyên tạc", thế mới đểu chứ, đúng là "xuyên tạc" mà.

Cho nên, tôi đề nghị chúng ta ủng hộ ông Dũng, phải cấm ngay facebook đi, kẻo chúng nó đang kêu gọi tẩy chay tờ báo dám đăng ý kiến của ông Dũng lên kia kìa. Mà chỉ cấm facebook cũng chưa đủ, vì chúng sẽ viết lên các trang mạng, các diễn đàn khác. Nên phải cấm cả Internet nữa. Mà có cấm ở VN thì ai đó ở nước ngoài vẫn viết, và ai đi nước ngoài vẫn có thể đọc được. Như tôi, có một hồi vào facebook và các trang lề trái ở VN khó quá, nên khi có dịp đi nước ngoài, khi vào mạng đã mất biết bao thì giờ để ... cập nhật tin lề trái. Vì vậy, có lẽ phải cấm cả người dân đi ra nước ngoài, và cấm cả người nước ngoài đi vào VN nữa. Vì nếu không khi chúng gặp nhau lại phổ biến tin tức xấu cho nhau.

Tóm lại là: nên CẤM, cấm hết! Thì, chúng ta đã có cả địa danh CẤM CHỈ rồi còn gì. Không quản được thì cấm, đó là truyền thống, là văn hóa của VN. Mà hình như cái văn hóa cấm chỉ ấy nó cũng rất phổ biến ở Bắc Hàn nữa. Dù VN với Bắc Hàn cũng không có mấy quan hệ với nhau, giao lưu cũng ít, nhưng chẳng hiểu tại sao ở khoản này thì mình với BH lại giống nhau đến thế nhỉ. Chỉ có điều, trình độ của họ hình như cao hơn ta một chút. Nhưng không sao, với những người như ông Dũng thì chẳng mấy chốc ta sẽ ngang bằng và vượt qua trình độ của Bắc Hàn thôi mà.

Văn hóa cấm chỉ muôn năm! (Muôn năm, muôn năm!)

Thứ Ba, 13 tháng 11, 2012

Biết nói gì? (Hay: Những cái chết ở VN)

Xã hội VN gần đây có những chuyện lạ quá.

Những cái chết nhói lòng của tuổi học trò, 14, 15 tuổi, bằng tuổi con gái tôi, chỉ vì làm mất vài trăm ngàn đồng quỹ lớp. Những cái chết thảm khốc trong những tai nạn giao thông dồn dập dường như ngày lại càng nhiều hơn và dày hơn. Những cái chết thương tâm của sản phụ, thai phụ trong bệnh viện. Những cái chết lạ lùng, khó hiểu và lại càng khó chấp nhận hơn tại đồn công an của những phạm nhân hoặc thậm chí chỉ là những nghi can, những người có liên quan cần cung cấp thông tin để điều tra. 

Nhiều, nhiều quá đến độ không còn từ để tả chúng nữa nếu muốn dùng những từ riêng biệt để tả từng loại cảm xúc đi theo từng cái chết. Và đọc mãi, nghe mãi về những cái chết ấy thì rồi chúng ta bắt đầu ... quen đi - vâng ạ, quen đi và thản nhiên với những cái chết của đồng loại, vì suy cho cùng thì chúng ta đều có thể là one of them - một người trong bọn họ. Thật đáng sợ khi người ta đã chai lì cảm xúc và cảm thấy quen với những cái chết.

Nhưng những cái chết do bị đánh hội đồng của những người trộm chó dù đã nghe nhiều lần, đọc nhiều lần rồi mà sao tôi vẫn không thể dửng dưng được. Vì nó bất nhẫn quá mức chịu đựng của tôi. Nếu ai chưa đọc, xin đọc ở link bên dưới.

http://www6.vnmedia.vn/VN/xa-hoi/tin-tuc/23_319297/ke_trom_cho_bi_danh_dap_va_deo_bien_giua_cho.html

Tôi cũng đã đọc, nhưng chỉ liếc qua rồi thì bỏ qua không đọc nữa. Chỉ biết thở dài, vì biết nói gì?

-------------
Viết thêm, hôm nay, 19:26 phút ngày 13/11/2012

Phần các bạn vừa đọc ở trên tôi đã viết cách đây ít lâu, nên thông tin đã cũ. Viết đến đó rồi ngưng lại vì bận công việc; hôm nay đọc lại thấy cũng tạm đủ ý để có thể thành một entry nên đăng lên.

Nhưng vừa đăng lên rồi thì lại đọc được trên mạng thêm về một cái chết khác. Thảm thương. Đau đớn. Buốt nhói. Tê dại. Còn có từ nào nữa để tả những gì tôi đang cảm nhận vào lúc này không?

Các bạn sẽ hỏi, cái gì nữa đây? Thôi, các bạn tự đọc lấy vậy. Tôi không còn hơi sức để mà kể nữa.

http://xuandienhannom.blogspot.com/2012/11/chu-tich-quoc-hoi-tinh-trang-khieu-kien.html

Chỉ cần biết, tôi đã nghe câu này nhiều lần và không tin, nhưng bây giờ có lẽ phải bắt đầu tin rồi đây: phải chăng chúng ta đang có một cuộc sống tệ hại hơn cả thời của Nam Cao, Vũ Trọng Phụng và Ngô Tất Tố với những Lão Hạc, Chí Phèo, Xuân Tóc Đỏ, Chị Dậu và Anh Giáo Thứ?

Ôi, biết nói gì ...